Sagari
Sagari được biết đến có hình dạng kỳ lạ ở Tây Nhật Bản và Kyushu (là hòn đảo chính lớn thứ 3 trong 4 đảo Nhật bản và cũng là cái nôi của văn hóa Nhật Bản), đặc biệt là tỉnh Okayama (là tỉnh còn bảo tồn được vẻ đẹp của thị trấn thời Edo) và Kumamoto (là trung tâm hành chính của tỉnh, “Kumamoto có nghĩa là nguồn gốc của Gấu”). Và trong tiếng Nhật Sagari có nghĩa là treo cổ. Nó có hình dáng một chiếc đầu của một con ngựa kỳ dị, thân người nó treo lơ lửng trên cây hackberry (cây sếu) khiến du khách đi đường sợ hãi. Sagari không hung dữ ngoài việc cúi xuống ngay trước mặt một ai đó và hét lên tiếng kêu thảm thiết. Những ai nghe thấy tiếng rên rỉ và la hét của nó sẽ mắc một căn bệnh khủng khiếp ( ít nhất là sốt).Một số người nói rằng Sagari là những linh hồn của những con ngựa chết trên đường, bị vứt bỏ và thối rữa tại nơi chúng chết. Những con ngựa này có thể bị mắc kẹt trên cây khi linh hồn chúng thoát ra khỏi cơ thể. Có những linh hồn con ngựa thích bám vào thân cây để chúng không chuyển sang thế giới khác và biến thành yokai. Trong một số câu chuyện khác, nó dùng bờm của mình để treo trên cành cây và cũng có một số truyền thuyết kể Sagari có cánh tay người gắn vào đầu của mình.
Trong một khu rừng rậm rạp nằm sâu trong lòng Nhật Bản, có một truyền thuyết về Sagari, một yokai đáng sợ với hình dạng đầu ngựa treo lơ lửng từ những cành cây. Sagari được cho là linh hồn của những con ngựa đã chết, ám ảnh những con đường rừng và gây kinh hãi cho những người lữ hành đi qua.
Một đêm nọ, Akira, một thanh niên trẻ dũng cảm từ làng kế bên, quyết định đi qua khu rừng để đến làng bên cạnh mua thuốc cho mẹ đang ốm nặng. Dân làng cảnh báo Akira về Sagari, nhưng lòng hiếu thảo và sự cấp bách đã khiến cậu quyết tâm lên đường bất chấp nguy hiểm.
Đêm xuống, khu rừng trở nên tĩnh mịch và lạnh lẽo. Ánh trăng mờ nhạt chiếu qua tán lá, tạo ra những bóng đen đáng sợ. Khi đi sâu vào rừng, Akira cảm nhận được không khí trở nên ngột ngạt và rùng mình khi nghe thấy tiếng thở kỳ quái từ phía trên.
Bỗng nhiên, từ một cành cây cao, một cái đầu ngựa lớn với đôi mắt đỏ rực xuất hiện trước mặt Akira. Đó chính là Sagari. Tiếng hí của nó vang lên, đầy đau thương và u uất, khiến tim Akira đập mạnh. Sagari nhìn cậu với ánh mắt đầy ám ảnh và tiến lại gần hơn.
Akira nhớ lại những câu chuyện mà dân làng kể. Trong một khoảnh khắc, cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh và bước lên phía trước. "Sagari," Akira cất tiếng, giọng run rẩy nhưng đầy quyết tâm, "tôi không đến đây để làm hại hay quấy rầy ngài. Mẹ tôi đang ốm nặng và tôi cần phải qua rừng để mua thuốc. Xin ngài hãy cho tôi đi qua."
Sagari lặng im trong giây lát, đôi mắt đỏ dịu lại một chút. Dường như nó đang suy nghĩ. Cuối cùng, Sagari phát ra một tiếng hí nhẹ, và cái đầu ngựa dường như lùi lại, tạo một con đường nhỏ cho Akira đi qua.
Akira cảm ơn Sagari với lòng biết ơn sâu sắc và tiếp tục cuộc hành trình của mình. Khi quay trở lại với thuốc trong tay, Akira đi qua con đường cũ một lần nữa. Cậu thấy Sagari vẫn treo lơ lửng trên cành cây, nhưng lần này, ánh mắt của nó không còn đe dọa mà thay vào đó là sự yên bình và hài lòng.
Akira trở về làng, mang theo thuốc cứu mẹ mình và câu chuyện về cuộc gặp gỡ với Sagari. Từ đó, ngôi làng không còn sợ hãi Sagari nữa. Họ tôn trọng linh hồn của nó và thường để lại những món quà nhỏ ở rìa rừng như một cách thể hiện lòng biết ơn và cầu mong sự bảo vệ.
Truyền thuyết về Sagari và lòng dũng cảm của Akira được truyền tụng qua nhiều thế hệ, nhắc nhở mọi người về sự tôn trọng thiên nhiên và những linh hồn trú ngụ trong đó.
Tags:
Nhật Bản