Sugawara no Michizane là một học giả, nhà thơ và chính trị gia, nhưng ông lại không được hoàng đế lúc bấy giờ sủng ái và chết trong cảnh sống lưu vong. Ông sống từ năm 845 đến năm 903 CN thời kỳ Heian của Nhật Bản, và được coi là một trong những học giả và nhà thơ vĩ đại nhất trong lịch sử Nhật Bản. Sau khi chết, anh ta trở về từ nấm mồ và trở thành một onryō mang trong mình sự phẫn nộ để báo thù những người đã đối xử tàn nhẫn với anh ta lúc sinh thời. Nỗi oán hận tột cùng này đã biến anh ta thành một Nihon San Dai Onryō - Tam đại Onryō của Nhật Bản.
Sugawara no Michizane sinh ra là con trai cả của gia tộc lâu đời Ason một gia tộc danh giá được gọi là Kanabe. Ngay từ nhỏ, ông đã thể hiện bản thân là một đứa trẻ sáng suốt, khi lên năm tuổi ông đã sáng tác nhiều bài thơ đầu tay gây tiếng ấn tượng mạnh trong văn học Nhật lúc bấy giờ. Ông được gia đình nuôi dưỡng trong môi trường giáo dục tiên tiến và sống một cuộc sống đầy đủ, dần dần ông leo lên hàng ngũ quan chức và ngày càng tăng vị thế của mình trong triều đại Heian.
Sugawara no Michizane là một học sinh và học giả xuất sắc. Vượt qua kỳ thi cao nhất của chính phủ năm 26 tuổi, ông nhận bằng Tiến sĩ ở tuổi 33. Michizane được chọn làm thống đốc tỉnh Sanuki vào năm 886. Trong thời gian làm thống đốc, ông đã sáng tác rất nhiều thơ. Năm 888, trong Biến cố Akō, ông ủng hộ Thiên hoàng Uda trong cuộc cạnh tranh với Fujiwara no Mototsune. Quyết định này đã ảnh hưởng rất nhiều đến con đường chính trị của anh ta sau này. Khi Nhật hoàng củng cố quyền lại lực của mình, ông đã ra tay cách chức các quan lại thuộc của gia tộc Fujiwara và thăng chức các quan chức từ gia tộc Minamoto. Michizane tuy không phải là quý tộc, nhưng anh ấy cũng được khen thưởng. Chức quan cũng như tầm ảnh hưởng của ông tăng cao, và ông đã nhận được nhiều chức danh quan trọng của triều đình, trong đó có cả tước hiệu Đại sứ cho nhà Đường. Điều này gây ra tình trạng hỗn loạn trong giới quý tộc - đặc biệt là các thành viên của gia tộc Fujiwara.
Khi Thiên hoàng Uda thoái vị theo Thiên hoàng Daigo, quyền lực của Sugawara no Michizane cũng suy giảm nhanh chóng. Con trai của Fujiwara no Mototsune là Fujiwara no Tokihira Michizane trở thành cố vấn chính của hoàng đế đương nhiệm. Tokihira khuyên hoàng đế rằng ông nên làm yên lòng giới quý tộc Fujiwara đang phẫn nộ bằng cách đuổi Michizane. Và Hoàng đế đã nghe theo lời xúi giục đó. Michizane bị tước cấp bậc và chức danh, sau đó bị giáng chức từ vị trí cao xuống giữ chức vụ quản lý khu vực nhỏ tại Dazaifu, tỉnh Chikuzen. Tại đây, anh đã trải qua một cuộc sống cực khổ bị chèn ép dưới quyền lực gia tộc đối đầu, điều này cực khổ hơn rất nhiều so với khi ông ở Kyōto.
Bất chấp nỗi nhục nhã vì bị đày ải đến Kyūshū, Sugawara no Michizane vẫn tiếp tục làm việc chăm chỉ và nghiêm túc vì lợi ích của đất nước. Trong suốt thời gian đó, ông luôn cầu nguyện cho sự thịnh vượng của hoàng gia và sự bình yên của Nhật Bản. Tuy làm việc chăm chỉ nhưng ông không bao giờ được giới quý tộc công nhận, và ông không bao giờ lấy lại được sự tín nhiệm của mình. Anh rất hối tiếc khi bị giáng chức và luôn mong ngóng được trở về Kyōto yêu quý như ông đã từng. Cuối tháng thứ hai năm 903, Michizane qua đời trong cô đơn và uất hận.
Người ta đồn rằng sau khi Sugawara no Michizane chết, hàng loạt thảm họa ập đến với Kyōto một cách bất ngờ. Bệnh dịch và hạn hán lan tràn khắp thành phố. Đối thủ của ông là Fujiwara no Tokihira qua đời không rõ lý do ở tuổi 39. Các con trai của Hoàng đế Daigo lần lượt mắc bệnh và chết. Đỉnh điểm là một tia sét đã đánh trúng cung điện Seiryōden, gây ra hỏa hoạn khiến một số quan lại có tham gia vào việc yêu cầu hoàng đế cách chức và lưu đày của Michizane đến lúc ông mất. Vài tháng sau, ngay cả Hoàng đế Daigo cũng bị bệnh và qua đời. Mọi người trong thủ đô đều tin rằng hồn ma của Michizane đã trở thành một vị thần sấm sét và đang trừng phạt những kẻ đã làm sai trái với anh ta.
Sau khi tiêu diệt những kẻ đã gieo đau khổ cho mình, Sugawara no Michizane vẫn tiếp tục nguyền rủa thủ đô với hàng trăm thảm họa mỗi năm. Cuối cùng, hoàng đế buộc phải xây dựng một ngôi đền thờ linh hồn của ông và khôi phục lại cấp bậc và chức vụ của ông. Ông đã xóa bỏ tất cả các tài liệu có đề cập đến việc triều đình đã lưu đài Michizane khỏi các tài liệu lịch sử. Tuy nhiên, điều đó không hề xoa dịu được sự oán hận của Michizane, và những tai họa cứ ập đến mà không có dấu hiệu dừng lại. Cuối cùng, vào năm 987, dưới thời trị vì của Thiên hoàng Ichijō, Sugawara no Michizane được thăng cấp và phong làm cấp bậc cao nhất trong bộ máy nhà nước bấy giờ của Nhật. Một ngôi đền long trọng đã được xây dựng cho ông ở phía bắc Kyōto, và một lễ hội đã được thành lập để vinh danh ông. Michizane được biết đến với cái tên Tenman Tenjin, vị thần của học thuật. Bằng cách này lời nguyền cuối cùng cũng được xoa dịu.
Tenjin vẫn là một vị thần phổ biến cho đến ngày nay. Các bức họa của ông được treo phổ biến rộng khắp cả nước, và học sinh từ khắp Nhật Bản đến thăm các đền thờ của ông để cầu may mắn trong kỳ thi quan trọng. Các đền thờ Tenjin thường tổ chức lễ hội vào cuối tháng Hai, khi những cây mận bắt đầu nở hoa và khi kết quả kiểm tra của trường được công bố. Cây mận thường được gắn với Tenjin, vì nó là cây yêu thích của ông ấy. Những ngôi đền thờ ông thường có cây mận trong khuôn viên của họ. Truyền thuyết kể rằng khi sống lưu vong ở Dazaifu, anh đã vô cùng mong mỏi cây mận mà mình yêu thích đến nỗi một đêm nó bay từ Kyōto đến Kyūshū để ở bên anh. Cây đó vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay tại Dazaifu Tenman-gu ở Fukuoka.
Tags:
Nhật Bản